Tập đọc: Buổi học thể dục
1. Nội dung
Ca ngợi tinh thần quyết tâm vượt khó của cậu bé học sinh tật nguyền.
2. Giải nghĩa từ khó
- Gà tây : loại gà thân cao và to, lông thường màu đen, con trống có bìu cổ.
- Bò mộng : loại bò đực to béo.
- Chật vật : (làm một việc) mất rất nhiều công sức vì gặp khó khăn.
3. Phương pháp
- Đọc đúng tên các nhân vật và hiểu được nội dung, ý nghĩa của bài.
- Hiểu ý nghĩa từ khó.
- Trả lời câu hỏi ngắn gọn, rõ ràng, chính xác.
- Kể lại được câu chuyện dựa trên nội dung chính.
4. Trả lời câu hỏi
1) Các bạn trong lớp thể hiện bài thể dục như thế nào ?
Mỗi người phải leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng lên chiếc xà ngang ở phía trên.
2) Vì sao Nen-li được miễn tập thể dục ?
Nen-li được miễn tập thể dục vì bạn ấy bị tật từ nhỏ.
3) Tìm những chi tiết nói lên quyết tâm của Nen-li.
Nen- li cố xin thầy cho tập như mọi người. Cậu bắt đầu leo một cách rất chật vật. Mặt cậu đỏ như lửa, mồ hôi ướt đẫm trán. Thầy giáo bảo cậu xuống nhưng cậu vẫn cố leo. Cậu rướn người lên và chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. Lát sau, Nen-li đã nắm được xà. Sau vài lần cố gắng, cậu đặt được khuỷu tay, rồi hai đầu gối, cuối cùng là hai bàn chân lên xà. Thế là cậu đứng thẳng lên, thở dốc, mặt rạng rỡ vẻ chiến thắng.
4) Tìm thêm tên thích hợp cho câu chuyện :
- Sự cố gắng của Nen-li
5. Kể chuyện
Kể lại toàn bộ câu chuyện Buổi học thể dục bằng lời của một nhân vật.
Hướng dẫn kể lại bằng lời nhân vật Nen-li :
Buổi học thể dục hôm nay, thầy giáo yêu cầu chúng tôi phải leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang ở phía trên.
Nhiều bạn leo giỏi và nhanh như Ga-rô-nê leo. Tuy nhiên cũng nhiều bạn thì ì ạch mãi mới leo tới xà ngang như Xtác-di chẳng hạn. Còn tôi đã được thầy miễn cho nhiệm vụ tập thể dục vì tôi là một học sinh bị tật nguyền. Tuy nhiên, hôm nay tôi vẫn muốn thử sức mình. Tôi xin thầy cho leo thử. Thầy lưỡng lự một chút rồi cũng bằng lòng. Tôi chật vật nắm chặt lấy cây cột và cố gắng leo lên từng chút, từng chút một. Mặt tôi đỏ như lửa, mồ hôi ướt đẫm trán. Khi chỉ còn cách đích một khoảng ngắn, người tôi mệt rã rời nhưng không thể buông tay. Các bạn đứng dưới đang reo hò cổ vũ tôi. Thầy thì nhìn tôi với ánh mắt vừa lo lắng vừa muốn tôi thành công. Tôi lại lên, lên nữa và tay tôi đã bám được xà ngang. Tôi nghỉ lấy hơi một lát ngắn rồi lại leo.
Cuối cùng tôi đã đứng được trên xà. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc bởi vì mình có thể làm được như các bạn khác trong lớp.