Chính tả: Chuyện cổ tích về loài người; Phân biệt r/d/gi; dấu hỏi/dấu ngã
I. Nghe – viết Chuyện cổ tích về loài người
Mắt trẻ con sáng lắm
Nhưng chưa thấy gì đâu
Mặt trời mới nhô cao
Cho trẻ con nhìn rõ
Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất.
II. Phân biệt r/d/gi; dấu hỏi/dấu ngã
1. Phân biệt r/d/gi
- Một số từ có phụ âm đầu r: cá rô, rễ cây, rung động, rưng rưng, rạo rực, rực rỡ, reo vang, ra đời, rơm rạ, hàng rào, …
- Một số từ có phụ âm đầu d: dễ dàng, dí dỏm, dị hợm, da dẻ, dạ vâng, ca dao, dinh thự, kết dính, trung du, dụ dỗ, dự định,…
- Một số từ có phụ âm đầu gi: chế giễu, gia đình, giá cả, giao hàng, giáo dục, cỗ giỗ, giả tảo, ….
2. Phân biệt dấu hỏi/dấu ngã
- Một số từ có chứa thanh hỏi: giỏi giang, củ tỏi, mỏi mệt, sỏi đá, cứng cỏi, hỏi han, ngăn cản, nản chí, tản mát, sản sinh, sổ sách, tổ chức,..
- Một số từ có chứa thanh ngã: lã chã, giã gạo, bộ não, lỗ vốn, cỗ bàn, nghĩ suy, mỡ gà, lỡ hẹn, ….