Tổng hợp các đoạn văn mẫu hay nhất về tác phẩm Con chó Bấc
Tổng hợp các đoạn văn mẫu hay nhất về tác phẩm con chó bấc hay nhất
ĐỀ 1: Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nhận của em về tình cảm của con chó Bấc qua đoạn trích Con chó Bấc
Bài làm
Văn bản Con chó Bấc kể về Bấc, một con chó đáng thương bị bắt cóc và trải qua cuộc sống khổ cực, như cơn ác mộng khi phải bên cạnh nhiều ông chủ độc ác. Chỉ cho đến khi gặp Giôn Thooc-tơn là người duy nhất có lòng nhân từ đối với nó, cảm hóa được nó. Bấc dành cho Thooc-Tơn tình cảm đặc biệt, đó là tình yêu thương nồng nàn, sôi nổi, nồng cháy, tôn thờ và cuồng nhiệt. Đó là “tình yêu thưc sự và nồng nàn lấn đầu tiên phát sinh ra bên trong nó”. Tình cảm của Bấc còn thể hiện trong những cử chỉ quan tâm thầm lặng dành cho chủ. Bấc dành cho chủ nhân của mình một tình cảm phong phú và đặc biệt sâu sắc, vừa thương yêu, vừa tôn thờ, vừa kính ngưỡng, biết ơn, thuần phục tuyệt đối. Bấc có một tâm hổn khác hẳn những con chó khác. Mặc dù Bấc không biết nói mà chỉ “hấu như biết nói”, nhưng Thooc-Tơn, hay chính Giắc Lân-đơn đã thấu hiểu được tâm hổn không nói được thành lời ấy. Trong tình yêu dành cho chủ nhân của mình, Bấc cũng biết suy nghĩ, biết vui mừng và lo sợ, Bấc cũng có những giấc mơ, đó là một đời sống tâm hồn nhạy cảm, phong phú đáng trân trọng.
ĐỀ 2: Viết đoạn văn thể hiện suy nghĩ của em về tình yêu thương loài vật của tác giả khi đi sâu miêu tả “tâm hồn” con chó Bấc trong đoạn trích Con chó Bấc
Bài làm
Không dùng những các thông thường như nhân hóa chú chó hoặc miêu tả những biểu hiện bề nông, đơn thuần, nhà văn thông qua trí tưởng tượng cùng tình yêu thương loài vật của mình đã đi sâu vào miêu tả “tâm hồn” con chó Bấc. Qua lời của người kể chuyện, con chó Bấc dường như cũng biết suy nghĩ. Nó nghĩ, trước kia, nó chưa hề cảm thấy một tình thương yêu nào như vậy và nó "thấy không có gì vui sướng bằng cái ôm ghì mạnh mẽ ấy", "nó lại tưởng chừng như quả tim mình nhảy tung ra khỏi cơ thế",... Bấc không những chỉ biết vui mừng mà còn biết lo sợ: " Việc thay thầy đổi chủ xoành xoạch" làm nảy sinh trong lòng nó nỗi lo sợ, "nó sợ Thoóc-tơn cũng lại biến khỏi cuộc đời nó". Bấc còn nằm mơ nữa: "Ngay cả ban đêm, trong các giấc mơ nó cùng bị nỗi lo sợ này ám ảnh". Qua những chi tiết miêu tả sinh động, tinh tế của nhà văn, người đọc như thấy được một chú chó có “tâm hồn”, tình cảm như của con người. Chú có đầy đủ những cảm xúc phong phú và phức tạp của con người: vui sướng, buồn bã, lo âu,… Quả thực, nếu không có tình yêu thương loài vật thì nhà văn sẽ không có những đoạn miêu tả tuyệt vời như thế.